Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2013

Chiện 100 chữ của tác giả cùng họ Lưu

Ra đi vợ có dặn dò

Lưu Diệu Vân
 

Người đàn bà thì thầm:

- Anh phải gắng nhớ hết những lời em dặn dò. Số tiền tháng này em gởi theo cho anh tiêu vặt. Đừng khư khư cái tật dành dụm như ngày xưa. Cứ tiêu pha thoải mái, chừng hết em lại gởi thêm cho. Nhân đây, em gởi thêm vài tờ báo cho anh đọc những lúc nhàn rỗi. Cái điện thoại di dộng đời mới này là quà tết của em. Mong anh sẽ thích. Còn nữa, phải gắng nghĩ ngơi điều độ để giữ gìn sức khỏe đừng quá vất vả nhé anh. À, con bé ở hôm trước em mướn về có phụ giúp được việc không? Em biết anh thui thủi một mình, không người chăm nom săn sóc cơm nước, không ai trò truyện sớm hôm, mà em thì lại chưa thể sống hẳn bên cạnh anh. Em cứ mãi sợ anh buồn. Nay em lại mướn thêm một đứa ở nữa cho nhà có thêm người ra người vào. Giờ đã có hai đứa nó, trẻ đẹp, giỏi giang, lại khéo chiều chuộng thay em lo lắng cho anh, em cũng yên lòng phần nào. Dạo này chắc anh vui nhiều nên ít về thăm em …

Người đàn bà ngồi trước ngọn lửa, vừa luyên thuyên nói, vừa liên tay đốt lia lịa xấp tiền đô, điện thoại di dộng, chồng báo cũ, và một con hầu xinh đẹp mua từ Phố Hàng Mã về. 

 Đọc báo thấy ông kia bỏ ra 3 ngàn cây vàng để xây lăng mộ cho cha mẹ để gọi là báo hiếu!
Haaizzza... Lúc còn sống, có khi cha mẹ chỉ được sống trong căn nhà mà giá trị chỉ bằng 1/1.000 số vàng đó thôi. ... Nếu có linh hồn, 2 vợ chồng già có dám chui vào cái lăng mộ 3 ngàn cây ấy hay không?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét