Nắng như thiêu như đốt lúc ban ngày, sầm sập mưa như trút khi chiều đến.
Mệt mỏi vì công việc, hai tay tự nhiên buông thõng, chỉ muốn tự thưởng cho mình một ngày thanh thản.
Anh xã và đứa con gái nhỏ kéo nhau ra khỏi nhà từ 4 giờ sáng.
Tôi có một ngày cô đơn không bận rộn.
Một ngày bên bạn bè đủ để lại thấy yêu nắng, yêu gió, yêu vất vả và yêu những đứa trẻ thiệt thòi.
Cảm ơn anh & con gái.. Lâu lâu lại bỏ rơi mình.
Chiều về, sên sến một tý đấy, lòng càng nhẹ nhõm hơn khi cất giọng lãng tử của mình hát khúc "Chân tình", nghe khàn đặc và chẳng hay chút nào, nhưng đôi mắt thì chắc chắn hướng về bên người thân yêu nhất.
"Chân tình" của mình hôm nay quả là vắng vẻ và dễ chịu vô cùng. .
Một bầu trời xám nhìn thấy qua kẻ lá
Nhớ con gái
dặn dò..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét